mua bán rao vặt khu vực Sài Gòn

http://www.muabansaigon.com

Thị Trường Tài Chính

Thị Trường Tài Chính

Cao Huyết Áp

caohuyetap.info cung cấp thông tin về phòng chống và trị bệnh Cao Huyết Áp.Thông tin và tư vấn trên website chỉ có giá trị tham khảo.

This is default featured slide 4 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.This theme is Bloggerized by Lasantha Bandara - Premiumbloggertemplates.com.

This is default featured slide 5 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.This theme is Bloggerized by Lasantha Bandara - Premiumbloggertemplates.com.

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

MÙA THU CỦA CÂY DƯƠNG




Cuộc sống, dù chỉ ngắn ngủi nhưng nếu ta biết sử dụng, tất sẽ nhận được hạnh phúc.

Đã bao giờ bạn tự hỏi chết là như thế nào? Liệu trên đời có hay không tồn tại một thế giới của những người đã chết? Chắc chắn có nhiều người trong chúng ta đã từng đi qua thời thơ ấu với những thắc mắc như thế.

Mùa hè năm lên sáu tuổi, gia đình mẹ con Chiaki lâm vào cảnh khốn cùng. Mẹ cô bé quá đỗi tiều tụy không thể chăm lo nổi cho Chiaki nhạy cảm và đang khủng hoảng bởi sự đi bất ngờ của bố. Nhưng, từ sau khi dọn đến khu căn hộ cho thuê có tên Cây Dương, Chiaki dần tìm lại hạnh phúc tuổi thơ tưởng chừng đã mất, nhờ có bà cụ chủ nhà – khó tính, nấu ăn dở, ưa sạch sẽ, hay dọa trẻ con… nhưng âm thầm tốt bụng. Thời gian thấm thoắt trôi, hai mươi năm sau Chiaki nhận được tin bà qua đời. Trên hành trình quay về dự đám tang bà, dòng ký ức ngọt ngào của những tháng ngày sống tại Cây Dương lặng lẽ ùa về. Nơi đây, cô đã tìm ra một sự thật, về chính bản thân cô, về mẹ cô, và nhất là về bà cụ, người dù đã mất đi nhưng sẽ mãi luôn còn ở đó. Và một mùa thu nữa lại trải lá vàng lên khu căn hộ Cây Dương.

Câu chuyện đề cập nhiều đến cái chết. Cái chết xuất hiện thường trực trong những thắc mắc của bọn trẻ. Rằng " Một người đột nhiên chết thì sẽ như thế nào?"; "Có ma không? Ma nhẹ bỗng hay là nặng như một bao cát?"; "Ai cũng phải chết mà sao lại thấy sợ"... Có cả những cái chết thật: là cái chết của bà Yamashita, cái chết của ông cụ; Có cả những cái chết hụt: là khi Yamashita bị chuột rút trong bể bơi... Thế nhưng, xuyên qua bóng đen u ám của sự kết thúc ấy lại là những tia sáng rực rỡ của sự hồi sinh, dù chỉ là trong khoảnh khắc.

Giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, lời văn đẹp, giàu chất thơ, lồng ghép những triết lý nhẹ nhàng mà sâu sắc, thể hiện một cách cảm - cách nghĩ đậm chất Phương Đông.

Cuốn tiểu thuyết đầu tiên của của Kazumi – Khu vườn mùa hạ (Natsu no niwa) xuất bản lần đầu năm 1992 đã nhanh chóng giành được thành công ở trong và ngoài nước. Tác phẩm tiếp theo của cô – Mùa thu của cây dương (Popura no Aki) cũng nhận được rất nhiều chú ý từ dư luận, được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới.

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

CÔ GÁI CHƠI DƯƠNG CẦM






Cô gái chơi dương cầm (nguyên bản tiếng Đức: Die Klavierspielerin, có nghĩa là Nữ dương cầm thủ) là một tiểu thuyết của nữ văn sĩ người Áo Elfiede Jelinek. Tác phẩm được xuất bản năm 1983 và được đông đảo người đọc đón nhận. Mẹ của Jelinek là một bà mẹ hết sức nghiêm khắc và muốn bà trở thành thần đồng âm nhạc nên đã tạo nhiều áp lực cho Jelinek. Các tác phẩm của bà thường diễn tả sự tưởng chừng như không thể vượt qua nổi của phụ nữ trong việc tự tìm kiếm bản thân mình một cách toàn diện và phải sống giả tạo trong thế giới của mình. Cô gái chơi dương cầm là tiểu thuyết nổi tiếng nhất của bà. Trong cuốn tiểu thuyết này, Jelinek bóc trần những gì được coi là cấm kỵ trong cuộc sống gia đình người Áo.

Cuốn tiểu thuyết bày ra một liên hệ rất không bình thường giữa cô giáo và bà mẹ già độc đoán. Erika là một cô giáo dương cầm tài giỏi bậc nhất tại nhạc viện Vienna. Nhưng sự nghiêm trang và đứng đắn của Erika có thể chỉ là vẻ giả tạo bên ngoài. Một khi đã bước ra khỏi căn phòng dạy nhạc, người phụ nữ này lại lén lút đến xem phim tại một cửa hàng phim khiêu dâm, rình mò những đôi trai gái làm tình và luôn giấu sẵn một lưỡi dao cạo trong người để cắt xẻo da thịt của chính mình.
Mối quan hệ của Erika và những người xung quanh lại càng bất thường hơn. Người phụ nữ ngoài 30 này vẫn bị bà mẹ độc đoán kiểm soát mọi lúc mọi nơi. Đối với học trò, Erika lại tỏ ra rất lạnh nhạt và nghiêm khắc. Cô sợ mất đi vị trí độc tôn của mình nên tìm cách trù dập những sinh viên tài năng nhất.

Nhưng có một chàng sinh viên đã lọt vào mắt xanh của Erika. Cậu là Walter, một
sinh viên chuyên ngành kỹ sư rất điển trai với ngón đàn điêu luyện. Thấy Erika lạnh nhạt, Walter lại càng muốn chiếm lấy tình cảm của cô. Cậu học trò Klemmer cũng là một con người có cuộc sống bị kìm hãm. Họ đến với nhau theo cách tự hành hạ, tự làm đau đớn bản thân và làm cho người khác đau.
Trong cuốn tiểu thuyết này, Jelinek bóc trần những gì được coi là cấm kị của cuộc sống văn hoá và trong gia đình người Áo, trình diện cho chúng ta một cô giáo dương cầm nghiêm trang, khéo ăn khéo mặc là Erika Kohut, nhưng cũng chính cô giáo nghiêm trang ăn vận khéo léo này lén lút dòm những màn trình diễn khiêu dâm, rình mò những cặp trai gái làm tình, và luôn thủ trong người một lưỡi dao cạo, dùng nó để dấm dúi cắt da xẻo thịt của chính mình. Cuốn tiểu thuyết bày ra một liên hệ rất ư là không bình thường giữa cô giáo và bà mẹ già độc đoán. Xung đột mẹ con lên tới đỉnh điểm khi cô giáo đánh đập bà mẹ già. Hay những cách đối xử của cô giáo với người học trò – Water Klemmer – anh này bình thường nói chuyện âm nhạc với cô giáo hết sức tình cảm, hết sức say mê, cho tới khi anh bắt cô giáo phải làm tình bằng mồm với anh ta ở nhà vệ sinh. Tất cả những chuyện đó được kể bằng một văn phong linh hoạt, bóng loáng, tỉnh bơ, mà như các mốt của thời hậu hiện đại, văn phong này không cố tình dấy lên ở độc giả một cảm xúc nào; một thứ văn phong “nó chỉ là nó”, được biểu hiện qua những quy chiếu mang tính liên văn bản và hoàn toàn chỉ là chữ nghĩa của riêng nó. Những trang cuối cuốn tiểu thuyết là cảnh Erika bị anh học trò nện cho một trận, tự làm mình bị thương ở vai, cứ thế lê về nhà, máu chảy ròng ròng trên lối đi, cảnh này được thêm thắt bằng những trích dẫn lấy từ đoạn kết thúc cuốn Vụ án của Kafka - đoạn tả cảnh hành quyết Joseph K.

Tất cả những chuyện đó được kể bằng một văn phong linh hoạt, bóng loáng, tỉnh bơ, mà, như cái mốt của thời hậu hiện đại, văn phong này không cố tình dấy lên ở độc giả một cảm xúc nào; một thứ văn phong “nó chỉ là nó”, đựơc biểu hiện qua những quy chiếu mang tính liên văn bản và hoàn toàn chỉ là chữ nghĩa của riêng nó.



Như nhiều tác phẩm khác của Jelinek, Cô gái chơi dương cầm cũng được nhiều ý kiến đánh giá trái ngược nhau, nhiều lời tranh cãi gay gắt nhưng cuối cùng Viện Hàn lâm Thuỵ Điển vẫn quyết định trao giải thưởng danh giá này cho cuốn tiểu thuyết với lời nhận xét: “Những dòng chảy âm thanh và phản âm thanh đầy nhạc tính trong tiểu thuyết và kịch của Elfriede Jelinek - những tác phẩm với sức mạnh ngôn ngữ phi thường đã phơi bày cái bất hợp lý của những khuôn sáo trong xã hội và uy quyền ngự trị chúng”

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

Oh boy





Oh Boy là câu chuyện hài hước, xúc động, nồng ấm tình cảm gia đình của nữ nhà văn người Pháp Marie-Aude Murail. Chuyện bắt đầu khi ba anh em nhà Morlevent mất cả bố lẫn mẹ và có nguy cơ bị đưa vào một trại trẻ mồ côi nào đó như bao đứa trẻ không nhà khác.
*Simeon Morlevent – anh cả, 14 tuổi, mắt nâu, gầy đến thảm hại, nhưng có tư chất thần đồng, đã học vượt đến bốn lớp

*Morgane Morlevent, 8 tuổi. Mắt nâu. Hai tai rất to. Đứng đầu lớp nhưng lại luôn bị người lớn quên mất sự có mặt của mình.

*Venise Morlevent, 5 tuổi. Mắt xanh, tóc vàng, rạng rỡ. Một cô bé ai ai cũng thích. Cô còn biết thêu dệt ra những chuyện tình cực kỳ nồng cháy cho các cô búp bê Barbie của mình

Nhưng bọn trẻ hoàn toàn không muốn giao phó số phận mình vào tay cô bảo trợ xã hội. Chúng quyết tâm rời khỏi trại trẻ mồ côi, tìm cho mình một gia đình.
Vào lúc đó, có hai người xuất hiện. Họ đều có thể nhận nuôi chúng. Bởi thiện ý và cũng bởi ác ý. Một người không hoàn toàn tốt bụng; người kia thì sống thiếu trách nhiệm, và còn điều nữa, hai người này đặc biệt ghét nhau.
Rồi chuyện gì sẽ xảy ra ?

Marie-Aude Murail sinh năm 1954 tại Havre. Sau khi tốt nghiệp khoa Văn Đại Học Sorbone, bà dành trọn thời gian toàn tâm toàn ý viết sách và chăm sóc gia đình. Năm 2004, bà được trao huân chương Bắc đẩu bội tinh vì những cống hiến trong lĩnh vực văn học. Marie-Aude Murail nổi tiếng vì khai thác hiệu quả nhiều đề tài khác nhau: chính trị, hiện thực kỳ ảo. Tác phẩm của bà từng được đưa vào sách giáo khoa và được giảng dạy tại nhiều trường trung học của Pháp.

Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010

Bị đánh dấu






Bước vào thế giới phép thuật, đen tối của trường bóng đêm, một điểm đến chẳng khác nào thế giới của chúng ta, có điều, nơi đây chỉ hiện diện toàn ma-cà-rồng. Zoey Redbird, một nữ sinh 16 tuổi bị đánh dấu, trở thành ma-cà-rồng tập sự, phải chuyển đến trường Bóng Đêm để rèn luyện thành ma cà rồng trưởng thành. Đó là trong trường hợp cô ấy hoàn tất cuộc Biến Đổi nhưng không phải bất kỳ kẻ đánh dấu nào cũng thành công. Cuộc đời đã thật sự sang trang, phải xa bạn xa bè, và trên hết, Zoey không phải là kẻ tập sự bình thường. Cô được đích thân nữ hoàng ma cà rồng Nyx chọn. Zoey nhận ra mình sở hữu những sức mạnh đặc biệt, tiếp theo đó là sự khát máu dẫn đến điều không may: Zoey bắt duyên với anh bạn trai cũ là con người. Thêm một việc nữa khiến Zoey bất an: ở trường Bóng Đêm, cô không phải là kẻ tập sự duy nhất có những sức mạnh đặc biệt. khi nhận ra trưởng nhóm Con Gái Bóng Đêm, một nhóm cao quý ở trường, đã lạm dụng phần thưởng của Nữ thần. Zoey cùng với sự trợ giúp của những người bạn ma-cà-rồng mới đã dũng cảm chống lại cái xấu, hoàn thành sứ mệnh của mình.

Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010

NGƯỜI GIEO HY VỌNG



Câu chuyện có thật được góp nhặt từ những cuốn nhật ký của các học sinh lớp 203 ở Long Beach vào những năm cuối thế kỷ 20. Đó là giai đoạn bạo động ở Los Angeles diễn ra liên tục, màu da của mỗi người quyết định số phận của họ. Erin Gruwell (Hilary Swank) là một giáo viên mới ra trường, dạy Anh văn tại một trường trung học “đa thành phần”.
Erin Gruwell – một giáo viên trẻ mới ra trường ở một trường trung học. Vượt qua những trở ngại ban đầu trong việc giao tiếp với những học sinh ngỗ nghịch – tất cả những học sinh này đều có hoàn cảnh gia đình đặc biệt éo le hoặc cảnh ngộ bất hạnh của cá nhân, cô cứu họ khỏi nguy cơ sa lầy vào những tệ nạn xã hội hoặc hoàn cảnh bi đát hơn, giúp họ thực sự trưởng thành và có vị thế trong xã hội.
Cuốn sách Teaching Hope – Người gieo hi vọng tập hợp những câu chuyện kể của Erin Grunwell và các giáo viên thuộc tổ chức Freedom Writers Foundation. Họ làm công việc thường ngày như chúng ta vẫn hình dung, đó là giáo dục. Nhưng giáo dục là thế nào? Và ai là người được họ giáo dục? Các giáo viên thuộc Freedom Writers (FW) hàng ngày tiếp xúc với các em học sinh, trong số đó có không ít những em cảm thấy mình bị đối xử bất công hoặc thất vọng với mọi người xung quanh,… trở thành những học sinh cá biệt. Triết lý giáo dục của FW là phát huy giá trị và thúc đẩy việc chấp nhận tính đa dạng, lòng nhân hậu, sự khoan dung và tinh thần giao tiếp giữa thầy trò, và trong quá trình đó, các giáo viên khiến cuộc sống của những học sinh thuộc nhóm tiêu cực kia thay đổi. Và bản thân cuộc sống của các giáo viên ấy cũng thay đổi nhờ tinh thần giáo dục hết lòng vì học trò đó.
Trong lời giới thiệu cho cuốn sách, Anna Quindlen – nhà báo chủ nhân của giải Pulitzer danh giá, đồng thời được coi là nhà phê bình về lối sống đương đại Mỹ đang ngày càng thiên về chủ nghĩa vật chất – đã nêu nhận xét:
“Tôi vẫn kiên định với nhận định mang tính quy nạp của mình: [Nghề giáo] đó là một nghề khó khăn nhất và có lẽ cũng là công việc làm thỏa mãn nhất.Trong cuốn sách này, nếu định nghĩa sự cứu vớt là giúp cho một thiếu niên nam hay nữ cảm thấy họ xứng đáng có một chỗ đứng trên hành tinh này thì bạn sẽ thấy có những tính mạng đã mất đi, có những tính mạng được cứu vớt… Đây là những công việc mang tính ảnh hưởng lớn nhất mà phần lớn chúng ta sẽ không bao giờ có được. Tính ảnh hưởng từ công việc của họ còn đọng lại mãi với thời gian. Mỗi người thầy sẽ có một câu chuyện để kể, những câu chuyện đều không giống nhau, nhưng nếu có một tình cảm cao đẹp, một câu nói xuất hiện lặp đi lặp lại, đó là lời công bố giản dị: tôi là một người thầy. Họ nói ra điều đó với tất cả sự hiến dâng và đầy tự hào, và họ nên làm như vậy. Thay mặt tất cả những người học trò – hiện tại, đã qua và sắp tới – cho phép tôi được thốt lên những tình cảm trân trọng từ đáy lòng mình: Cảm ơn các thầy cô giáo vì những gì các thầy cô đang làm.”Trích đoạn hay từ cuốn Teaching Hope – Người gieo hi vọng
… “Mỗi người giáo viên sẽ có một câu chuyện để kể, những câu chuyện đều không giống nhau, nhưng nếu có một tình cảm cao đẹp, một câu nói xuất hiện lặp đi lặp lại, đó là một lời công bố giản dị: tôi là một người giáo viên. Họ nói ra điều đó với tất cả sự hiến dâng và đầy tự hào, và họ nên như vậy. Thay mặt tất cả những người học trò hiện tại, đã qua và sắp tới – cho phép tôi được thốt lên những tình cảm trân trọng từ đáy lòng mình: Cảm ơn các thầy cô giáo vì những gì các thầy cô đang làm…”
… “Cuốn sách chia sẻ những câu chuyện chân thực từ lớp học của họ: những thăng trầm, những thảm kịch, những niềm vui, tất cả được thể hiện để tạo dựng một phạm vi hiểu biết mới về ý nghĩa của việc trở thành một người giáo viên. Tôi rất hy vọng cuốn sách này sẽ đến được với người giáo viên mà bạn yêu thích nhất, rằng mỗi cá nhân sẽ tìm thấy một phần cuộc đời mình qua những trang sách này. Tôi hy vọng bạn sẽ cảm thấy cảm thông và yêu kính các nhà giáo dục. Và tôi hy vọng những người đang làm thầy sẽ nhìn thấy mình trong gương mặt những đồng nghiệp dũng cảm đã chia sẻ những điều không yên ổn trong lớp học và những chiến thắng nhỏ nhoi họ dành được.”
…. “Cuốn sách này có ý nghĩa như một ô cửa sổ hé mở cho độc giả thấy công việc giáo dục con người. Chúng tôi biết không bao giờ chúng tôi có thể thực sự ghi lại từng khoảnh khắc đã diễn ra, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình để chia sẻ những bước thăng trầm của mình. Mỗi phần viết thể hiện một giai đoạn tâm lý trong một năm dạy học của người giáo viên, với dự báo từ ngày đầu tiên của năm học, làm việc cùng với những khó khăn thách thức trong việc thu hút học sinh, sự vỡ mộng và sự tươi trẻ lại từ bên trong suốt thời gian một năm học, và việc khơi dậy khả năng của học sinh vào cuối năm học, những câu chuyện kể lại những gì đã diễn ra khi người giáo viên ấy chỉ một người giáo viên – đã làm việc để giúp đỡ bạn nhận ra bạn muốn trở thành người như thế nào.”
…. “Là một luật sư, tôi từng chứng kiến nhiều em bé mới 12 tuổi nhưng đã từ bỏ những giấc mơ cống hiến và táo bạo mà các em đã tưởng tượng ra từ khi các em năm, sáu tuổi. Những ước mơ trở thành bác sỹ, luật sư, lính cứu hỏa đã bị gạt sang một bên vì lớp bụi mờ của sự tuyệt vọng. Tôi đã gặp những em thiếu niên sẵn sàng liều lĩnh với việc vào trại giam hơn là tốt nghiệp trung học. Tôi đã có những cuộc thảo luận với nhiều thanh niên nam và nữ từng tin cậy và ngưỡng mộ những kẻ buôn bán ma túy và băng đảng xã hội đen – những kẻ đã hủy hoại cộng đồng của các em – hơn là tin tưởng vào thầy cô giáo và những người hướng dẫn của chính các em đang cung cấp cho các em những công cụ cần thiết cho một tương lai tươi sáng hơn.
Tôi yêu thương và hỗ trợ các em theo cách mà tôi yêu thương và trợ giúp các con của tôi, và tôi khẩn cầu các nhà giáo dục khác cũng làm như vậy. Tôi biểu dương những thành tích của các em và giúp chúng mạnh mẽ hơn mỗi khi thất bại. Hơn tất thảy, các em học sinh của tôi biết rằng cho dù không có bất cứ ai tin tưởng vào các em, tôi vẫn kỳ vọng những điều lớn lao từ các em; cho dù không có ai sẵn sàng nghe các em nói, tôi vẫn lắng nghe các em; khi các em không có ai để xin một lời khuyên, tôi sẽ nói chuyện cởi mở và chân thành với các em. Là một nhà giáo dục, tôi còn hơn cả một giáo viên trong lớp học; tôi là một viên đá tạo nền móng cho những thành công trong tương lai của các em.
Làm sao dạy trẻ hư nên người mà không dùng roi vọt? Hãy yêu thương và lắng nghe chúng.
Sách hay khác nên đọc:

Xúc Xắc Tình Yêu Của Emily Giffin


Nghĩ như một tỷ phú



Thứ Tư, 3 tháng 11, 2010

Ngỡ đã là yêu - Yasmina Khadra

Tình yêu có lẽ là thứ gia vị đã quá quen thuộc của cuộc sống, đến mức đôi khi người ta cảm thấy chúng quá thừa thãi và nhàm chán. Nhưng đã bao giờ bạn bất giác tự hỏi rằng, như thế dường như cũng vẫn là chưa đủ với con người? Tình yêu bí ẩn và quyến rũ, nhưng lại mong manh và dễ bị tổn thương đến khó tin, ai từng yêu cũng sẽ hiểu ra điều đó khi từng một lần mất mát, đổ vỡ hay đôi khi là để nó tuột khỏi tay mà cũng chẳng biết nguyên do - như Amine trong Ngỡ đã là yêu - cuốn tiểu thuyết với cốt truyện hình sự nhưng lại ẩn chứa một chuyện tình xứng đáng là kinh điển.


Amine, nhà nghiên cứu Israel gốc Palestine, bấy nay vẫn nhất định không tham gia vào cuộc xung đột đối lập dân tộc Israel với dân tộc Palestine, mà chỉ toàn tâm toàn lực cho nghề nghiệp và người vợ Sihem của mình. Cho đến một hôm, một cuộc tấn công khủng bố xảy ra ở Tel Aviv. Viên cảnh sát Naveed, bạn ông, thông báo cho ông rằng Sihem đã chết và chị bị nghi là kẻ tấn công tự sát.
Amine bàng hoàng, nhất là khi ông được mời đến nhận dạng người phụ nữ bất hạnh. Câu hỏi “tại sao” liên tiếp hối thúc được trả lời. Tại sao vợ ông, người phụ nữ phúc hậu, không oán thù ai, không có gì khó hiểu, lại tự nổ một khối bom trong một quán ăn rất đông trẻ em? Tại sao chị không hề hé môi với ông về ý đồ này? Và tại sao ông, một nhà khoa học kiệt xuất, người yêu vợ hết lòng, người trao tặng chị tất cả cuộc sống, lại không đoán nhận ra nỗi đau bao ngày của chị?


Trung Đông - vùng đất huyền bí và khói lửa được tái hiện một cách sống động và chân thực, nhưng vẫn không mất đi vẻ đẹp được tạo dựng từ chính lòng nhân và những cảm xúc giằng xé của con người. Câu chuyện mang dáng dấp hình sự được kể dồn dập bằng một lối văn chuẩn xác, trữ tình và gãy gọn. Nó không ít lần khiến độc giả rơi nước mắt vì quặn lòng, bất lực, xót thương và thù hận.


Cuốn tiểu thuyết góp phần khẳng định tên tuổi Yasmina Khadra đã nhận được trên mười giải thưởng văn học trong và ngoài nước, trong đó phải kể đến Giải thưởng lần thứ 25 do Hiệp hội các nhà sách bình chọn, đồng thời xuất hiện trong danh sách đề cử của các giải thưởng văn học danh giá như Goncourt, Renaudot và Giải thưởng lớn dành cho Tiểu thuyết của Viện Hàn lâm Pháp.


Thứ Ba, 2 tháng 11, 2010

THE GIRL WITH THE DRAGON TATTOO




Một vài năm trước đây, Ake Daun, một giáo sư dân tộc học châu Âu, đăng một bài viết trên trang web chính của Thụy Điển, Sweden.se, cho rằng trong thực tế thì người Thuỵ Điển không ảm đạm hoặc dễ tự tử. Daun viết "Thụy Điển thì khá xa trong bảng tử của châu Âu, ở vị trí thứ 15,", đổ lỗi cho một bài phát biểu năm 1960 của Dwight Eisenhower để lại bên ngoài với những ấn tượng rằng người Thụy Điển có xu hướng "tội lỗi, say rượu, ảnh khoả thân và tự tử."

Có lẽ là như vậy. Nhưng với "The Girl With The Dragon Tattoo," của Stieg Larsson, một nhà báo Thụy Điển người đã chết vì cơn đau tim vào năm 2004, sẽ không thể giúp hình ảnh của bất cứ nước nào. Cuốn tiểu thuyết này đưa ra một cái nhìn hoàn toàn xấu xí của bản chất con người, đặc biệt là khi nói đến cách điều trị phụ nữ người đàn ông Thụy Điển. Trong thế giới của Larsson, tính ác dâm, giết người và tự tử đang phổ biến - như là có nhiều quan hệ tình dục bình thường. (Thụy Điển không phải tất cả là xấu.)


"The Girl With The Dragon Tattoo," được xuất bản ở Thụy Điển vào năm 2005, trở thành quyển sách quốc tế bán chạy nhất. Cuốn sách này mở ra với một bí ẩn hấp dẫn. Một nhà báo điều tra tài chính Thuỳ Điển phát động một cuộc tấn công bôi nhọ mạnh mẽ về một nhà công nghiệp và bị kết án tù, bị phạt một số tiền gây thiệt hại, và từ đó sự nghiệp cũng không còn. Một nhà công nghiệp, Vanger, thuê các nhà báo điều tra về vụ mất tích của cô cháu gái ông. Không có dấu vết của cô trong những năm qua và có thể là cô ấy đã chết. Tuy nhiên vào ngày sinh nhật của mình, ông nhận được món quà bí ẩn là một bông hoa ép, giống với món quà mà cô cháu gái của ông đã từng tặng. Khổ sở vì những món quà đó, ông muốn tìm hiểu điều gì đã xảy ra với cô và ai đã giết hại nó.


Một câu chuyện sử thi của vụ giết người hàng loạt và thủ đoạn gian trá của công ty bao trùm nhiều châu lục, cuốn tiểu thuyết diễn ra trong gian lận tài chính quốc tế phức tạp và ác trong quá khứ chôn cất của một giàu có của một gia đình công nghiệp Thuỵ Điển. Một cuốn tiểu thuyết tràn ngập lý thú, cực kỳ khôn ngoan viết về phần chìm của xã hội và về đời sống riêng tư của các nhân vật chính với vẻ ngòai hào nhoáng rực rỡ. Tất cả họ bị buộc phải đối đầu với phần tăm tối còn lại của thế giới và của chính cuộc đời họ. Đây là một cuốn tiểu thuyết tuyệt vời và không thể đặt xuống.

Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010

Ăn, cầu nguyện, yêu - Hành trình tìm kiếm hạnh phúc của người phụ nữ hiện đại





Bước vào tuổi ba mươi, cảm thấy mất tự do trong chính ngôi nhà của mình, và việc ly hôn, sau đó người tình trẻ đẹp cũng không giúp Liz (tên gọi thân mật của Elizabeth) thoát khỏi những vấn đề của bản thân. Từ bỏ tất cả, Liz bắt đầu hành trình tìm kiếm cái tôi, tự do và hạnh phúc đích thực của mình.

 
Cô trải qua bốn tháng tại Italy chỉ để thưởng thức các món ăn và tận hưởng những trò giải trí. (Ăn)
Cô miêu tả Messina, Italy, là "một thành phố cảng Sicilia đáng sợ và đáng ngờ có vẻ như là có tiếng rít từ sau những cánh cửa chặn," Nó không phải là lỗi của tôi! Tôi đã từng trải qua cơn địa chấn và thảm-ném bom và bị hãm hiếp bởi các Mafia, nữa! " "Sau đó, cô nhìn thấy một bà mẹ Bali" để cân bằng trên đầu bằng một giỏ ba lớp đầy trái cây và hoa, vịt nướng - Một vật đội đầu thật tráng lệ và ấn tượng mà Carmen Miranda đã phải cúi đầu xuống trong sự khiêm nhường trước điều đó. "
Cô dành ra bốn tháng để tìm kiếm những động lực tinh thần tại một ngôi đền gần Mumbai, Ấn Độ. (Cầu nguyện)


Tại một ashram ở Ấn Độ, cô quyết định kể lại lối chơi của những suy nghĩ trong cô khi cô ấy cố gắng để suy ngẫm: "Tôi đã tự hỏi, nơi tôi phải sống một lần đi du lịch trong năm nay đã kết thúc Nếu tôi sống ở một nơi nào đó rẻ hơn so với New York, có lẽ tôi có thể.... đủ khả năng thêm một phòng ngủ và sau đó tôi có thể có một phòng thiền đặc biệt đó sẽ được tốt đẹp.! tôi có thể vẽ nó vàng. Hoặc có thể màu xanh là giàu có. Không, vàng. Không, màu xanh.... Cuối cùng nhận thấy tàu của tư tưởng này, Tôi đã kinh ngạc tôi nghĩ: Làm thế nào về điều này, bạn bị lừa - làm thế nào về bạn cố gắng

Cô tới Bali, Indonesia để tìm cách cân bằng giữa tận hưởng cuộc sống và đời sống tâm linh rồi cuối cùng có được tình yêu. (Yêu)
Trong một chuyến đi đến Indonesia, cô đã đến thăm một người đàn ông Bali người mà đọc lòng bàn tay của cô ấy và tuyên bố:. "Cô có nhiều điều may mắn tốt hơn bất cứ ai mà tôi từng gặp. Cô sẽ sống một thời gian dài, có nhiều bạn bè, nhiều kinh nghiệm....Cô chỉ có một vấn đề trong cuộc sống của cô. Cô lo lắng. quá nhiều. Những ngày sống tại Bali là khoảng thời gian Liz chứng nghiệm những bài học từ Ý và Ấn Độ, với buổi sáng ngồi thiền, và buổi chiều gặp gỡ bạn bè. Và rồi, một người đàn ông hấp dẫn từ Brazil tới, mang đến tình yêu, sự thấu hiểu và một kết thúc có hậu cho hành trình dài của Liz.

"Eat, Pray, Love" được xây dựng trên khái niệm về một người phụ nữ đang cố gắng để chữa lành thân từ một cuộc khủng hoảng tình cảm và tinh thần trầm trọng; Gilbert cho thấy nhiều hơn một lần rằng cô có nguy cơ tự tử. Nhưng cô đã có thể vượt qua mọi thứ. Quyển tự truyện được viết nên bằng văn phong hóm hỉnh, sâu sắc này được hàng triệu phụ nữ trên thế giới đón nhận, trong đó có nữ ngoại trưởng mới của nước Mỹ Hillary Clinton và bà hoàng truyền thông Oprah Winfrey. Đủ dũng cảm để nói lên thành thật những vấn đề thường bị né tránh của người phụ nữ trong xã hội hiện đại, đủ tinh tế để diễn tả suy nghĩ của mình một cách lôi cuốn, nhưng chân thành, và đủ mãnh liệt để từ bỏ tất cả những gì hiện có, sẵn sàng lên đường tìm kiếm một cái tôi đích thực, tự do đích thực và hạnh phúc đích thực. Có lẽ, chính những lý do đó đã làm cho “Ăn, cầu nguyện, yêu” trở nên có sức hấp dẫn với mọi người và tạo nên thành công cho cuốn sách.